🌻 Be like a Sunflower - Love in the time of cancer
🌻 Hãy sống như hoa Hướng Dương
Người thân của mình bị ung thư giai đoạn cuối.
Mình nghĩ chỉ cần một câu ngắn gọn như vậy thôi, bạn có thể mường tượng được từ khoảnh khắc đó cuộc sống của mình đã thay đổi như thế nào. Nhưng bài viết này không phải để kể về ung thư hay nỗi buồn, mình chỉ muốn được chia sẻ câu chuyện nhỏ về những tình cảm yêu thương mình nhận được khi chăm sóc người bệnh 💓.
Khi một người bị ung thư, điều mọi người quan tâm nhất thường là sức khoẻ của người đó. Vậy nhưng, sau biến cố này, mình nhận ra rằng những người thân của bệnh nhân cũng cần được yêu thương rất nhiều. Họ đang phải đối diện với mất mát lớn lao (và cả đau đớn khi nhìn người thân yêu nhất đang yếu dần).
Những ngày tháng vừa qua (và sẽ là trong khoảng thời gian sắp tới), mình gần như quên mất cuộc-sống-mà-mình-đã-sống. Xung quanh mình chỉ là những bệnh nhân ung thư từ nhỏ tới lớn, những người đang xạ trị, những người đang chờ phẫu thuật, hoặc mới được phẫu thuật... Nhìn bệnh viện quá tải, nhìn người bệnh đau nhưng vẫn cố gắng lạc quan, nhìn bao người đi chăm nom mệt rũ ngủ dưới hành lang, trên nền nhà... ôi mình ước sao có thể biến thành một thiên thần hay cô tiên xanh nào đó mang phép màu xoa dịu những người xung quanh.
Mình thấy mình thực sự quá may mắn khi luôn gặp những "phép màu" trong cuộc sống thật. Khi mới chuyển tới viện K, sau một ngày chạy khắp bệnh viện, tới lúc người thân được nghỉ ngơi trên giường bệnh thì mình cũng gần kiệt sức. Mình vội đặt một căn phòng gần đó để tá túc qua đêm. May sao, đó là một ngôi nhà ấm cúng và một căn bếp luôn thơm nức mùi sữa hạt. Bạn chủ nhà đã thật nhân ái đón mình, tuyệt đối không nhận tiền phòng sau khi biết mình tới từ đâu. Ôi lúc đó mình cần một vòng tay và một-ngôi-nhà biết mấy!
Trong hình là bữa sáng cô chủ nhà đáng yêu đã dậy từ 5:00 am dọn ra sẵn khi biết mình cần quay lại bệnh viện từ rất sớm. Ăn xong bạn lại đưa mình tới tận cửa viện, rồi chiều đón mình về... ăn tiếp 🥰.
Từ trước khi làm Away cho tới giờ, mình luôn tin rằng một bữa ăn được nấu bằng tình yêu và một căn bếp ấm có thể giúp tâm hồn được nghỉ ngơi. Cảm ơn người chủ nhà trọ đã cho mình một ngôi nhà thứ hai, một bữa sáng với bánh mì giòn và sữa hạt bùi bùi. Cảm ơn những người mình không hề quen biết đã tận tình với mình quá đỗi.
Một bệnh nhân đã nói với mình khi cố ăn hết suất cơm: "Mỗi ngày được sống là một món quà rồi con ạ!". Mong rằng ngoài kia, nếu bạn đang chiến đấu với ung thư, hay có người thân, bạn bè mắc phải căn bệnh hiểm nghèo, hãy sống như hoa Hướng Dương bạn nhé! ❤️